Cô ta lập tức khều khều người quen phía trước, sau đó ra hiệu bảo Ôn Hinh đi sang một bên. Cuối cùng thì ra một ngã rẽ bên cạnh Cửa hàng Lương thực.
Hai người phụ nữ ngồi xổm phía trước túi đậu nành xốc lên xốc xuống. Sau khi xốc lên hết, chắc canh ta rằng tất cả đậu đều không có vấn đề gì mới nhìn nhau. Sau khi chắc chắn là Ôn Hinh bán với giá năm hào không cần phiếu lương thực, cả hai vui vẻ tìm một chỗ có thể cân được, cân chia mỗi người bốn cân.
Đậu nành một cân bốn hào, ăn không hết thì có thể chia cho bà con nhà mình, xem như là mình mua với giá mười sáu xu một phần. Tặng quà như vậy, người khác còn không trả lễ tương đương coi sao được.
Cứ như vậy, số đậu nành Ôn Hinh mua tương đương giá bảy tệ một cân. Sau khi chiết xuất hai cân dầu, tiền vốn bảy tệ, một cân dầu cửa hàng bán tám tệ mười bốn xu, cô chỉ bán bảy tệ, xoay một vòng đã kiếm được gấp đôi.
Vậy cũng được, có còn hơn không. Ôn Hinh dò hỏi được chợ đen gần nhất nằm trong ngõ thứ hai phía nam. Cô trở về nhà họ Ngụy quấn chặt mình lại, sau đó tìm một cái thùng nhỏ đong dầu rồi chạy đến đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây