Trong lòng của Ôn Hinh hồi hộp, cô đưa tay ra nhận, không biết còn có chuyện gì cần giải thích và lời nhắn nhủ trịnh trọng như thế. Nếu là nhà họ Ôn thì nhà họ Diêm đã biết ngay từ đầu, không cần đến bây giờ còn phải nhắc tới. Nay Diêm Vệ Quốc hỏi như vậy, chuyện này không thể coi thường.
“Ôn Hinh à, rốt cuộc có chuyện gì mà Vệ Quốc muốn con giải thích vậy?” Hà Văn Yên cũng phát giác có gì đó không đúng, trọng lượng của câu nói này. Cô gái giống Ôn Hinh thì Diêm Vệ Quốc sẽ không nói quá nặng lời, lúc nãy nói là cần một lời giải thích thì coi như cũng nặng nề rồi.
Ôn Hinh gượng cười: “Dì à, con cũng không biết, để con xem.” Cô nói xong thì đi tới xé phong thư ra.
Dù gì Hà Văn Yên cũng xuất thân từ phần tử trí thức, tuy trong lòng bà ấy tò mò nhưng cũng không qua xem thư. Bà ấy chỉ đi vào phòng cất túi. Ngay từ đầu, Ôn Hinh vào đây làm bảo mẫu, để tránh mấy chuyện như bảo mẫu trộm tiền giấy xảy ra, toàn bộ chỗ cất tiền giấy trong phòng bà ấy đều được khoá lại. Túi bình thường cũng được khoá kỹ. Hà Văn Yên rất chú trọng khía cạnh này.
Ôn Hinh muốn biết rốt cuộc mọi chuyện là thế nào, thế là vội vàng xé mở thư xem qua. Bên trong là một vài mảnh giấy giống như bị xé vụn từ trong sách ra, chỉ có ba tấm. Ban đầu nhìn thì như ở trong mây mù, giống như nhật ký với những ý dâm do nam giới viết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây