Sau khi lính canh thông báo, lần này chính uỷ Viên đến rất nhanh.
“Đồng chí Tiểu Ôn, cháu tới rồi à?” Chính uỷ Diệp đưa cô ra khỏi cổng chính, lúc này mới nói: “Đội trưởng Diêm…” Ông ấy thấy Ôn Hinh nhìn mình với đôi mắt sáng long lanh, nhất thời ngập ngừng: “Cậu ấy.. ra ngoài làm nhiệm vụ vẫn chưa trở về, cháu đừng chờ nữa.”
“Có phải anh ấy đang tránh mặt cháu không?”
“Đâu có, đâu có. Sao cậu ấy lại tránh mặt cháu chứ? Cháu nghĩ nhiều rồi. Cháu yên tâm về đi, nên về thì sẽ về thôi mà.”
“Được thôi.” Ôn Hinh thất vọng đưa hộp cơm trong tay cho chính uỷ Diệp mà không nói thêm được gì nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây