Ôn Hinh thuận thế nhẹ nhàng ngồi lên chân trái của anh, vươn cánh tay như ngó sen của cô vòng qua vai anh, dùng ánh mắt trong veo nhìn anh.
Nhẹ nhàng, phả khí như lan lại cẩn thận hy vọng nói: “Anh nhìn vào mắt em, anh thấy trong mắt em có gì?”
Hai người dính chặt lấy nhau, cái mông nhỏ của cô đang ngồi trên đùi anh, bộ phận tiếp xúc nóng bỏng tới mức khiến lưng của Diêm ma đầu như muốn đổ gục. Sự chú ý của anh, toàn thân cho đến trái tim của anh đều đặt tại sự mềm mại và mùi thơm trên người cô gái. Mềm mại đến nỗi chạm vào đâu cũng thấy non mịn vô cùng, làn da nhẵn nhụi như mỡ dê. Là một người đàn ông mình thường, đối mặt với cô gái mình thích, anh lại không muốn ư?
Nhưng, trong suy nghĩ của anh hành vi này trước khi kết hôn đều là sai lầm, với tư cách là quân nhân, anh nhất định phải nhẫn nhịn, bây giờ anh không còn cách nào khác hơn là bị cô gái này quấy rầy, nhưng anh phải có giới hạn cuối cùng.
Cơ mà Ôn Hinh đâu bằng lòng buông tha cho anh, mỗi giây mỗi phút, không lúc nào là cô không ngừng khiêu chiến sự kiên nhẫn và kiềm chế của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây