“Đồ không biết xấu hổ!” Đám đông có người mắng.
Chú Chín nói: “Bà nói là bà sinh bà nuôi, vậy bà nuôi lão tam được ngày nào? Những năm đó Phó Linh nuôi lão tam, hai đứa trẻ đói phải lên núi đào rau dại, bới rễ cây, bữa đói bữa no, lão tam bốn năm tuổi đã phải theo xuống đồng làm việc, đến giờ ăn thì bị đuổi ra ngoài. Ba năm đói kém, bà bán lão tam cho ông lão chạy nạn, nếu không phải Phó Linh kéo lão tam trốn vào trong núi thì nó đã chết từ lâu rồi.”
“Lấy lương của lão tam bao nhiêu năm, ép ba đứa con của người ta không có cơm ăn, bây giờ còn muốn tiền an trí của người ta, bà lấy đâu ra mặt mũi?”
Bà nội Phó còn muốn cãi, bị trưởng bối quát một câu: “Người làm trời nhìn, bà làm thế này sớm muộn gì cũng phải trả giá!”
Bà nội Phó: “Tôi không quan tâm, trưởng thôn, ông phải làm chủ cho tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây