Anh nhìn qua gương chiếu hậu thấy Khương Nguyệt đang chuyên tâm buộc tóc cho Tiểu Quả, khuôn mặt tròn trịa bị nắng làm ửng hồng.
Phó Đình Xuyên kéo cửa sổ xe lên, ánh sáng yếu đi.
Khương Nguyệt cười nói: “Cảm ơn anh.”
“Cô có muốn mua suất về thành phố không, còn thiếu bao nhiêu tiền?”
“Hả?” Khương Nguyệt ngạc nhiên, sao anh lại đột nhiên nhắc đến chuyện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây