Nhìn vẻ ngoài của Khương Nguyệt, có vẻ như cô rất si mê Phó Đình Xuyên, chưa chắc đã thuận lợi như vậy.
Cô ta vốn định để hai tên côn đồ kia đánh Khương Nguyệt bị thương nặng, tốt nhất là chết luôn, dù sao cô ta cũng tìm người đánh dưới danh nghĩa của một người đàn bà ngu ngốc, mẫu máu cũng là bà ta cần.
Cô ta căn bản không lộ mặt, chỉ hẹn giao dịch với bọn côn đồ mà không tiếp xúc.
Nếu Khương Nguyệt xảy ra chuyện, cũng không truy ra được đến cô ta.
Lâm Nhược Hoa: “Nhà cô ta ở thành phố, chỉ cần ở thành phố có công việc tốt, ai còn muốn ở lại cái huyện nhỏ này, quần bò của cô ta bán ở chợ thành phố sẽ được giá hơn, người mua cũng nhiều hơn, đến lúc đó có tiền có thu nhập, muốn tìm người như thế nào mà chẳng được, hà cớ gì phải làm mẹ kế của người khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây