Đạo diễn Vương cũng có ý như vậy, bà ấy xua tay: “Không cần đâu, mọi người ăn đi, chúng tôi ra ngoài ăn, chúng ta ăn xong rồi nói chuyện cũng được.” Họ ra ngoài vội quá, quên mang theo tem phiếu, không thể đi ăn cơm tiệm nhưng trên xe vẫn còn mì sợi, lát nữa họ mượn bếp lò nấu mì là được.
Phó Thư Ninh muốn ở lại, không phải vì thèm miếng thịt dê, đồ ăn ở nhà cô ấy không thiếu, chỉ là cô ấy muốn trò chuyện thêm với gia đình này.
Biết đâu là họ hàng, nếu không sao lại giống nhau đến vậy.
Biết đâu bố cô ấy còn có anh trai hoặc em trai ở đây?
Thấy Phó Thư Ninh nhìn Phó Đình Xuyên đến ngây người, Đạo diễn Vương kéo cô ấy một cái: “Thư Ninh?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây