Phó Giang Hà nghe bọn chúng nói người phụ nữ kia là mẹ mình, trong lòng ngứa ngáy, có một loại kiêu ngạo và thỏa mãn không thể nói nên lời, hào phóng nói: “Nhanh chia đi, chia xong còn có đồ ăn ngon!”
Mấy đứa trẻ phấn khích xông lên, nhanh chóng chia hết kẹo trong túi.
“Trương Hoa, sao mày không lấy?”
Trương Hoa liếc nhìn Phó Tiểu Sơn, lại nhìn kẹo trong tay Phó Giang Hà, muốn lấy nhưng lại không lấy, lắp bắp nói: “Tao, tao, mẹ tao không cho tao ăn đồ bên ngoài.”
Phó Tiểu Sơn nhướng mắt, lập tức nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây