Thực ra cả huyện cũng chẳng có mấy nhà có tivi màu, nhà bác cả của Giang Đông Tuyết có một chiếc, cô ta còn tưởng nhà cán bộ quân khu nào cũng có.
Dù sao thì đối diện với mấy người nhà quê, cô ta nói gì cũng được, bọn họ đâu có từng xem tivi màu đâu mà biết. Mục đích là để bọn họ truyền lời này đến Phó Đình Xuyên, cho anh biết cô ta là người có thân phận.
Dì Hồng cười xòa, không biết nói gì, Lữ Tiểu Xuyên tức đến nghiến răng, bị mẹ nắm chặt cổ tay, muốn nổi giận cũng không được.
Khương Nguyệt nói: “Hồ thiên nga là vở ba lê, những vũ công này đóng vai thiên nga, váy vốn là màu trắng, cô đã từng thấy thiên nga màu hồng chưa?”
Lữ Tiểu Xuyên phì cười, giơ ngón tay cái về phía Khương Nguyệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây