Chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng điều này thôi, anh ta đã không ưa nổi người phụ nữ này.
Dì Giang Đông Tuyết nhìn Lữ Tiểu Xuyên mặc bộ quân phục luộm thuộm bò dưới gầm bàn nhặt đùi gà, chế nhạo: “Ở nhà chúng tôi, Đông Tuyết chính là viên ngọc trên tay, được nâng niu chiều chuộng, chưa từng thiếu thứ gì, mỗi ngày đều có sữa có trứng, không giống như một số người, thấy đồ ăn ngon là không nhịn được.”
Người mai mối nói nhà này điều kiện tốt, bố và con trai đều là quân nhân, còn quen biết với chồng bà ta, bà ta mới đồng ý làm mối, kết quả đây có giống nhà điều kiện tốt không.
Hoặc là cố ý, sai khiến bà già này đến đây để hạ mã uy với họ.
Bà ta lạnh lùng dùng đũa lật lật mấy món ăn trên bàn: “Xem xem đây là cái gì, giá đỗ, đậu phụ khô, miến, khoai lang, thế mà cũng bày lên được à? Các người tiếp đãi chúng tôi như thế này sao? Có để con gái chúng tôi vào mắt không!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây