Cô gái đầu nấm cười nói: “Tôi về sẽ hỏi thử nhưng có được hay không thì không chắc đâu.”
“Được chứ, sao lại không được, đừng để Đông Tuyết nhìn thấy nhé, lỡ cô ta tưởng chúng ta cướp rể hờ của cô ta thì sao!”
Giang Đông Tuyết chia vài quả táo, xách số còn lại vào phòng nghỉ của nhân viên trực, khóa vào tủ của mình.
Vừa rồi cô ta đi theo Phó Đình Xuyên, thấy anh vào phòng làm việc của viện trưởng, cô ta đã chắc mười mươi về thân phận của Phó Đình Xuyên rồi.
Đến bệnh viện hai ngày mà không đến chào hỏi cô ta, chắc là chú đã chỉ bảo anh rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây