Đối mặt với câu hỏi của tôi, Lạc San nhíu mày, nói: “Đó... đó chẳng phải là nơi Minh chủ ở sao? Trước kia tôi sống ở chủ phong là vì cha tôi.”
Lạc San khó hiểu nhìn tôi, tôi cười, nói: “Trước kia là vì cha em, bây giờ là vì chồng em.”
Nói xong, tôi ôm Lạc San vào lòng, còn về đồ đạc, kỳ thực cũng không có gì, bởi vì những thứ quan trọng đều ở trong nhẫn trữ vật, Lạc San kêu lên một tiếng, sau đó bị tôi ôm vào lòng, chui vào hư không, lát sau, chúng tôi đã xuất hiện ở chủ phong, đại điện Minh chủ của Đạo Minh.
“Sau này, chúng ta sẽ sống ở đây.”
Tôi nhìn Lạc San, lúc này, trong mắt Lạc San dường như có chút phức tạp, tôi biết, cô ấy nhớ lại những chuyện không vui trước kia, dù sao thì trước kia, cô ấy sống ở chủ phong này, cũng không vui vẻ gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây