Mặc dù vẫn chưa có tin tức của cha mẹ tôi, nhưng trong lòng tôi cũng an tâm hơn một chút, dù sao thì có một số việc, đôi khi chỉ cần có người nói ra vài câu an ủi là được.
Hơn nữa, Tam Công còn nói, lần này ông ấy đi theo tôi, là còn có chuyện khác.
Đối với điều này, tôi cũng rất nghiêm túc nhìn Tam Công, hỏi ông ấy còn chuyện gì muốn dặn dò tôi.
“Bây giờ cậu đã ngưng tụ Nguyên Anh, Đoạn Kiếm trong tay cậu đã thay đổi như thế nào? Đã có biến hóa gì chưa?” Tam Công nhìn tôi, vội vàng hỏi.
Nghe vậy, tôi vội vàng lấy Đoạn Kiếm ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây