Nghe vậy, tôi mỉm cười, tên này thật sự rất buồn cười, tôi cảm thấy giữa tôi và gã không có thù oán gì, sao gã cứ thích nhằm vào tôi vậy?
“Điền Huy, sao vậy?”
Ngay khi Điền Huy vừa dứt lời, một giọng nói trầm thấp lại vang lên, tôi thấy một người đang đi đến từ lối đi bên cạnh, gọi Điền Huy, ánh mắt gã vẫn luôn nhìn Điền Huy, hình như không để ý đến tôi.
Nhưng khi nhìn rõ người vừa đến, tôi không khỏi cảm thấy bất lực, oan gia ngõ hẹp, câu nói này quả thật rất đúng.
“Chung Nguyên sư huynh, không có chuyện gì, chỉ là gặp phải một tên khiến tâm trạng tôi không được tốt cho lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây