Tôi thấy sắc mặt Vương Tử Khang trắng bệch, tôi cảm nhận được, hồn phách của cậu nhóc rất yếu ớt, may là chưa tổn thương đến căn cơ.
“Đến đây.”
Tôi nhìn con mèo đen, nói, nghe vậy, con mèo đen do dự một lúc, cuối cùng cũng đi đến.
“Tốt nhất là cậu đừng giở trò gì, nếu không, cậu sẽ hối hận.”
Tôi bảo con mèo đen ở bên cạnh tôi, sau đó gọi vợ chồng ông chủ Vương đến, nói với bọn họ, bây giờ Vương Tử Khang không sao rồi, nhưng cơ thể rất suy yếu, bảo bọn họ chăm sóc cậu nhóc cho tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây