Một lúc lâu sau, bên trong mới truyền đến một giọng nói có chút mất kiên nhẫn.
“Ai vậy? Giữa đêm khuya khoắt gọi hồn à?”
Cửa mở ra, tôi nhìn thấy ông chủ đang ngái ngủ, ông ấy vẫn luộm thuộm như lúc trước, hơn nữa còn bị gù lưng, tôi trực tiếp ôm Lương Uyển Khanh vào trong.
“Tiền bối, cứu cô ấy, tôi cầu xin ông.”
Tôi đi thẳng đến trước mặt ông chủ, khẩn cầu, nghe thấy giọng nói của tôi, ông chủ mở mắt ra, nhìn tôi, tức giận nói: “Cậu nhóc, cậu giỏi thật đấy, thứ gì cũng dám mang đến đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây