Lúc này, tôi thấy Lương Uyển Khanh khẽ run lên, cô ấy chậm rãi xoay người lại, sau đó đi đến trước mặt tôi, nói: “Cậu… tự mình vén lên đi!”
**** Hành động
Nghe thấy Lương Uyển Khanh nói vậy, tôi sững sờ, lúc này tôi nhìn Lương Uyển Khanh đang đội khăn voan đỏ trước mặt, trong lòng lại có chút căng thẳng.
Thật ra tôi cũng không biết cảm giác này từ đâu mà có, có lẽ là bởi vì khăn voan đỏ tượng trưng cho nghi thức động phòng hoa chúc, có lẽ là vì lý do này.
Tôi hít sâu một hơi, tiến lại gần Lương Uyển Khanh một bước, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Cứ… cứ thế vén lên sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây