“Anh Bạch!”
Chu Hàn trợn tròn mắt, bước một bước đã vọt đến bên cạnh Bạch Uyên.
“Hộc… hộc…”
Bạch Uyên thở hổn hển, nhưng vẫn lắc đầu ra hiệu với Chu Hàn, ý bảo không cần lo lắng.
Trong lòng hắn dậy sóng, không phải vì vết thương trí mạng, mà vì lực lượng linh dị của bản thân đã bị suy giảm hơn nửa, thậm chí còn yếu hơn một Nhất chú cơ bản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây