Rất nhanh, Đinh Văn Thường đã thương tích đầy mình, cả người cũng thoi thóp,
Lúc này, y có lẽ chỉ cần trúng thêm một cú đấm nữa là sẽ trực tiếp về tây thiên,
Y cố hết sức mở to mắt, không còn cứng rắn như trước, miệng cầu xin:
“Đừng... đừng giết tôi...”
Bạch Uyên thấy đối phương như vậy, khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt khoa trương nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây