Bàn tay của anh rất ấm áp, trái ngược với bàn tay lạnh lẽo của Tinh Thần. Mùa đông, nhiệt độ ngoài trời đang dưới mười độ C, tuy trong phòng có bật điều hòa nhiệt độ, nhưng Tinh Thần mặc ít, cơ thể mỏng manh, còn hơi bị thiếu máu, tay chân lúc nào cũng lạnh lẽo.
Mộ Đình Tiêu cởi áo khoác ra, khoác lên trên người cô, không quan tâm đến mấy phóng viên ở gần đó chụp ảnh lại, cẩn thận mặc lên cho Tinh Thần.
Anh không hỏi Tinh Thần vừa đi đâu, làm gì, chỉ dặn dò cô: “Trở về nhớ nghỉ ngơi, ngày mai em không cần bận tâm chuyện gì cả, anh đã chuẩn bị xong hết rồi.”
Tinh Thần nở nụ cười ngọt, cảm thấy rất an tâm khi biết anh đã âm thầm chuẩn bị xong tất cả.
Có sự trả giá thầm lặng của anh, cô mới có thể yên tâm làm thí nghiệm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây