Khi Tống Tinh Nguyệt nhìn thấy Dương Như, mắt cô ta đỏ hoe, nước mắt chảy dài.
“Mẹ ơi, rất nhiều người nhìn con chê cười. Tất cả lớp Đằng Long đều chống lại con hết. Con đã cãi nhau với Âu Dương Phúc Thụy, không ai dám đứng ra giúp con. Bàn ghế của con được mang sang lớp học bên cạnh, con sang chuyển lại, cũng không ai giúp con mở cửa, để con gõ cửa hơn hai mươi phút, nhưng bọn họ cũng không mở cửa.”
“Có một vài học sinh nữ ở lớp bên cạnh cũng bỏ đá xuống giếng, châm chọc khiêu khích và nói rằng con thấp hèn dơ bẩn làm cho người ta buồn nôn. Mẹ ơi, con không thể chịu đựng ở lại trường này được nữa. Tất cả mọi người biết chuyện gì đã xảy ra đêm đó. Họ đang chia sẻ video đó với nhau. Con nên làm thế nào bây giờ?”
“Mẹ nói con nên làm gì bây giờ? Con đã xong đời rồi.”
Tống Tinh Nguyệt đã khóc rất thương tâm, còn buồn hơn cả khi đón cô ta ngày hôm đó, bao nhiêu người đã nhắm vào cô ta mới có thể khiến tâm tình của cô ta tan vỡ ra như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây