Cô ta nghe thấy giọng nói trên ti vi, quay đầu nhìn cảnh tượng trong màn hình. Nhìn thấy Lam Giai Vi, trong chốc lát cô ta đứng bật dậy.
Trong ti vi Lâm Gia Thanh mặt mang theo nụ cười mỉm, mặc một bộ đồng phục công việc, đoan trang phóng khoáng tiếp nhận phỏng vấn: “Tôi rất có tự tin, mọi người đều biết sản nghiệp Chip của nước ta trước mắt vô cùng yếu kém, xí nghiệp có thể tự sản xuất Chip ít lại càng ít hơn, mà Chip Gia Thanh tồn tại vì muốn phục vụ cho các xí nghiệp lớn. Chúng tôi chuyên tâm nghiên cứu lĩnh vực thông tin, đoàn đội nghiên cứu thành lập sáu năm rồi vẫn luôn âm thầm phấn đấu đến nay. Có lẽ Chip của chúng tôi và Chip của nước ngoài vẫn còn có sự cách biệt nhưng sự cách biệt này đã càng lúc càng nhỏ, hy vọng mọi người có thể cho chúng tôi một cơ hội, tin tưởng chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ làm tốt.”
Tinh Thần nhìn người phụ nữ trong ti vi nói: “Nhìn đi, cô ta thật biết nói chuyện, nhìn xem xung quang cô ta có bao nhiêu là phóng viên, cô ta toả sáng ở trên buổi triển lãm, từng bước từng bước leo lên trở thành hạng nhất của buổi triển lãm khoa học kỹ thuật. Mà cô thì sao, chỉ thể rụt đầu ở trong bệnh viện tâm thần, che giấu đi bệnh tình, làm một con rùa rút đầu. Những thứ hiện tại của cô ta vốn dĩ là thuộc về cô.”
Cô ta từng bước từng bước đi đến trước ti vi, mắt mở to nhìn Lâm Giai Vi. Lâm Giai Vi của hiện tại chơi trội hết sức, được nâng niu hết mình, mười mấy người phòng viên vây quang để phỏng vấn cô ta. Giống như ngôi sao trong giới giải trí, không, so với họ thì càng hơn thế, cô ta mới mười tám tuổi đã phụ trách hạng mục nghiên cứu Chip, số lượng thoả thuận đạt hạng nhì buổi triển lãm khoa học kỹ thuật.
Ngoại trừ Tống Tinh Thần thì không ai có thể so sánh được với Lâm Giai Vi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây