Tám giờ tối, Dương Như đẩy cửa sau ra, đeo mắt kính, khăn che kín mực, vội vàng rời đi từ cửa sau.
Ngồi lên chiếc xe màu đen đang đỗ ở ven đường, hai mươi phút sau, xe đi vào một khách sạn.
Dương Như cầm chiếc thẻ phòng quen thuộc từ lễ tân, đi thang máy lên phòng tổng thống ở tàng cao nhất của khách sạn.
Vừa mới tiến vào phòng, một người đàn ông ôm lấy bà ta từ phía sau, hơi thở ấm áp phả lên người bà ta, điên cuồng hôn lên cổ bà ta.
''Honey, chúng ta đã rất lâu không có làm rồi, anh nhớ em quá.''
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây