Lục An Ninh lắc đầu, mặt lộ vẻ cười yếu ớt: “Không phải, trong khoảng thời gian này Lục Duy thường xuyên đến bệnh viện thăm mình, muốn thuyết phục mình về nhà, mình nói với ông ấy, mình nằm viện là bị người hạ độc, mà nguyên nhân hạ độc là biết Lâm Giai Vi đạo văn, đương nhiên Lâm Giai Vi không có việc gì, tìm một người gánh tội thay, nhưng chuyện này không thoát khỏi liên quan với Lâm Giai Vi.”
“Để cho mình về nhà rất đơn giản, tìm được Lâm Giai Vi, bù đắp thiệt thòi về tiền thuốc men và thân thể cho mình, đồng thời nói xin lỗi mình, cầu xin mình tha thứ, nếu Lục Duy thật sự có thể làm được những việc này, mình sẽ cân nhắc về nhà cùng ông ta.”
Tinh Thần nhíu mày nhìn An Ninh : “Cậu biết ông ta không làm được mà.”
“Đương nhiên, mình ở nhà họ Lục hơn chục năm, nhân phẩm mỗi người như nào mình vô cùng rõ ràng, nhà họ Lục không thể so với năm đó, Lục Duy vận hành công ty Lục Thị làm ăn ngày càng sa sút, mỗi ngày đều đang lỗ vốn, nhà họ Lâm là con rồng thương nghiệp thủ đô, ông ta sẽ không vì mình mà đi đắc tội với Lâm Thế Hiền, cho nên... Ngay cả con gái của mình cũng không thể ra mặt, không thể bảo vệ, người nhà như này, có ích lợi gì đâu.”
Lục An Ninh nói những câu này, vẫn nhìn về phía Lục An Hinh, ngữ khí rất nhạt, chưa nói tới tình cảm gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây