“Được, chuyện này mình lo, mình nằm viện nhàm chán chết rồi, phải tìm một chút chuyện để làm, nếu không sẽ chán chết mất.”
“Cám ơn cậu An Ninh.”
Cuộc trò chuyện với An Ninh kết thúc, trên đường Tinh Thần đến lớp, tiếp tục nhận đủ mọi ánh mắt khác thường.
Trước kia, khi cô đi trong sân trường, toàn được nhận ánh mắt hâm mộ và sùng bái, hiện tại, đều là xem thường coi thường đủ kiểu.
Từ khi Tinh Thần sống lại đến nay, cô đã bao giờ chịu uất ức như này đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây