Mộ Thiếu Cuồng Vợ Trăm Tỷ

Chương 37: Cháu nhanh trí không rơi vào cái bẫy đó (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Không ăn thực phẩm chăm sóc sức khỏe, phòng bếp có thím Trần cũng không thành vấn đề, rốt cuộc vấn đề ở chỗ nào? Ở kiếp trước, Tống Tinh Nguyệt nói Dương Như hạ độc ông cụ, rốt cuộc bà ta hạ độc như nào.

Chú Khuê thấy nét mặt Tinh Thần âu lo, liên tưởng đến vấn đề cô hỏi, trong lòng kinh hãi, hỏi: “Tam tiểu thư, chẳng lẽ cô hoài nghi trong nhà có nội ứng, muốn hại ông cụ?”

“Tâm phòng bị người không thể không có, chú nhất định phải nhìn chằm chằm tất cả mọi thứ trong phòng ông nội, đừng để xảy ra sai sót.”

Một khi ông nội không con, chú Khuê và Tinh Thần sẽ không có ai che chở, người Dương Như muốn trả thù, chính là bọn họ.

Nghĩ đến mức độ nghiêm trọng của sự việc, chú Khuê đột nhiên gật đầu.”Tam tiểu thư yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho ông cụ.”

“Bên ngoài, có tin được hay không, phải theo dõi Dương Như thời gian dài.”

Tinh Thần biết Dương Như có tình nhân, có thể khiến cho Dương Như bí quá hoá liều sinh hạ Tống Tinh Nguyệt, quan hệ nhất định không đơn giản.

Ở kiếp trước sau khi xảy ra chuyện, cô nhiều lần chịu ngược đãi ở nhà họ Tống, bị ông nội đưa đến trường đại học thuộc khu vực cực kỳ nghèo khó giao thông không tiện, rất ít về thành phố S, ngay cả ông nội qua đời, nhà họ Tống cũng không ai thông báo cho cô.

Cô không biết tình nhân của Dương Như là ai, có điều chỉ cần người ở đây, đào ba thước đất cũng phải đào được.

A, lắp đặt camera hình kim theo dõi cô à!

Không biết là ai đang theo dõi ai đâu.

“Có, Lê Khâm có bạn mở tổ trinh thám, tin được, tôi sẽ bảo nó thu xếp.”

“Theo dõi thời gian dài, ba tháng không được thì nửa năm, phải che giấu tin tức, về mặt chi phí, tôi sẽ nghĩ cách.”

“Nửa năm lâu như vậy, Tam tiểu thư, một học sinh trung học như cô làm sao gánh chi phí được, chuyện này cứ để tôi giải quyết.”

Chú Khuê tin Tinh Thần, cho nên tìm người theo dõi Dương Như, ông ấy sợ Dương Như hạ độc hãm hại ông cụ.

Chú Khuê còn tin tưởng cô hơn cả ông nội.

Tinh Thần gật đầu, trong đôi mắt lóe lên tia sáng: “Chú Khuê, cám ơn chú đã tin tưởng.”

“Tam tiểu thư, ông cụ cố chấp, không nhìn rõ, nhưng tôi tin sẽ có một ngày, ông cụ sẽ rõ.”

“Được, tôi chờ ông nội thấy rõ.”

...

Hơn tám giờ tối, ông cụ mới về nhà, trong trong ngoài ngoài phòng Tinh Thần đã được chú Khuê thay đổi lần nữa, sắp xếp lại căn phòng.

Căn phòng rất rộng rãi, tăng thêm buồng sách, máy tính đắt tiền cũng lắp đặt xong.

Lúc ông cụ đi vào phòng, Tinh Thần đang chuẩn bị chiến đấu cho kỳ thi đại học, làm đề thi mô phỏng.

Bởi vì chuyện thả Tống Tinh Nguyệt, ông cụ tất nhiên không dễ đối mặt với Tinh Thần, nhưng chung một mái nhà, ngẩng đầu không gặp cúi đầu cũng gặp, trốn tránh cũng không phải cách ông cụ trở về từ công ty, liền trực tiếp tìm Tinh Thần.

“Khụ Khụ...”

Ông cụ đứng trước bàn sách Tinh Thần, lúng túng ho hai tiếng.

Tinh Thần ngẩng đầu nhìn ông cụ từ trong đống bài thi mô phỏng, giả bộ rất giật mình nói: “Ông nội, sao ông lại tới đây, trở về cũng không nói cho cháu một tiếng, để cháu xuống dưới đón ông.”

Ông cụ nghe câu này xong càng thêm xấu hổ.

Ông đưa mắt nhìn chú Khuê, chú Khuê chuyển cái ghế đến để sau lưng ông cụ.

Ông cụ ngồi xuống, sắc mặt ái ngại hiếm thấy: “Tinh Thần à, ông biết chuyện hôm nay thả Tống Tinh Nguyệt có lỗi với cháu.”

Tinh Thần bỏ bút xuống, nhíu mày, trên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp lộ ra vẻ rất không vui.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 53%👉

Thành viên bố cáo️🏆️