Mộ Thiếu Cuồng Vợ Trăm Tỷ

Chương 35: Người đang làm thì trời đang nhìn, cô cho rằng cô có thể trốn được à (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Kiếp này vận mệnh đã thay đổi, cô không phải là Tống Tinh Thần ngày xưa nữa, sẽ không đi vào vận mệnh như kiếp trước nữa.

Cô đã trở về.

Lâm Giai Vi, Mộ Lệ Sâm... Các người phải sống cho tốt.

Đáy mắt Tinh Thần đen nhánh khiếp người, môi mỏng mỉm cười, như thiêu thân lao đầu vào lửa, vô cùng gấp gáp.

Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.

“Mời vào.”

Chú Khuê đi vào phòng.

Tinh Thần rèm kéo bệ cửa sổ lên, ngồi xuống trên ghế, hai tay đan chéo ôn hòa nói: “Chú Khuê, ông nội có ở nhà không?”

“Ông cụ đi công ty, thư ký Hứa gọi điện thoại đến, nói sẽ rất muộn mới trở về, bảo cô đừng chờ ông cụ ăn cơm. Lê Khâm gọi điện thoại cho tôi, hôm nay ông cụ đề bạt nó làm tổng thanh tra tiêu thụ, nó rất vui, nhờ tôi cảm ơn cô.”

Lê Khâm a, ở kiếp trước hướng đi của Lê Khâm có chút mơ hồ.

Sau khi ông cụ chết, anh ta liền bị Dương Như đuổi ra khỏi tập đoàn Tống thị, về sau xuất ngoại đào tạo sâu, lúc thi thể chú Khuê được vớt lên, Lê Khâm cũng không về nước.

Lần cuối cùng gặp anh ta là sau khi gả cho Mộ Lệ Sâm, cô có năng lực chôn hũ tro cốt của chú Khuê ở nghĩa địa công cộng, gặp anh ta trước mộ chú Khuê.

Khi đó quần áo anh ta chỉnh tề, tinh thần không tệ, chắc là sẽ không quá kém.

Lê Khâm cũng không phải là cháu ruột của chú Khuê, là đứa con duy nhất của lớp trưởng cũ, lớp trưởng cũ qua đời, vợ cũng chạy, để lại đứa con gào khóc đòi ăn, chú Khuê bèn chăm sóc lớn lên.

Lê Khâm lớn hơn cô mấy tuổi, năm nay hai mươi lăm.

Hai mươi lăm tuổi đã là tổng thanh tra tiêu thụ, ông nội tự mình đề bạt, năng lực nhất định rất mạnh.

“Không cần cám ơn đâu, chú Khuê giúp tôi chuyển lời, bảo anh ta hãy nhổ sạch sẽ tai mắt của Dương Như ra khỏi công ty.”

“Vâng, Lê Khâm đã nói với tôi rồi, những người đó ai cũng giữ chức vị cao, lại chân ngoài dài hơn chân trong, nhất là người nhà họ Dương, cho dù cô không nói, Lê Khâm cũng sẽ làm như vậy...”

Chú Khuê nhíu mày lại, lời nói đột nhiên dừng lại.

Tinh Thần hỏi: “Chú Khuê, sao vậy?”

“Tam tiểu thư, tôi có chuyện muốn nói với cô, hi vọng cô đừng nóng giận.”

“Chú Khuê, mời nói.”

“Buổi chiều cô đi học không bao lâu, Tống tiên sinh, phu nhân, đại tiểu thư đều đến đây, bọn họ đuổi hết người hầu đi, nói cái gì trong đó, tôi cũng không nghe thấy, nhưng không bao lâu sau, Nhị tiểu thư liền được thả ra khỏi phòng dưới hầm, được bọn họ đón về.”

Tinh Thần đứng bật dậy, hai tay nắm chặt lại, cắn răng hỏi: “Cho nên, Tống Tinh Nguyệt được thả đi như vậy rồi?”

Chú Khuê cúi đầu, không nói tiếp.

Tinh Thần quay người, xuyên qua màn cửa nhìn sấm sét vang dội ngoài cửa sổ, từng tia chớp bổ xuống, tay cô nắm thành nắm đấm, tức giận đến nỗi lồng ngực phập phồng.

Được đón đi, đón đi ư?

Hôm qua Tống Tinh Nguyệt bỏ thuốc với cô, Dương Như sắp xếp ba người đàn ông, buổi sáng Tống Tinh Nguyệt đánh cô ở cửa, cứ như vậy được thả đi nhẹ nhàng như thế sao?

Cô không cam tâm!

Vì sao cuối cùng ông nội vẫn nghiêng về bọn họ, mặc kệ Tống Tinh Nguyệt phạm phải sai lầm gì, ông nội cũng có thể bị thuyết phục...

Vì sao?

Chú Khuê biết Tinh Thần tức giận, ông ấy nhíu mày nhỏ giọng nói: “Tam tiểu thư, cô đừng nóng giận.”

“Chú Lê, tôi không có cách nào không tức giận được, tôi bị bắt nạt từ nhỏ đến lớn, chú có biết tại sao không? Đó là bởi vì ông nội luôn nghiêng về bọn họ, không ai làm chủ cho tôi, không ai đứng về phía tôi, không ai nói chuyện cho tôi... Lần này ông nội rõ ràng đã rất tức giận, vì sao còn có thể bị thuyết phục, còn có thể đưa Tống Tinh Nguyệt trở về.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 53%👉

Thành viên bố cáo️🏆️