Mộ Thiếu Cuồng Vợ Trăm Tỷ

Chương 30: Tống tinh thần, cô khiến tôi cảm thấy hứng thú với cô (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Chờ một chút.” Ông cụ gọi Dương Như lại: “Bây giờ cô hãy lập tức đến công ty chuyển giao công việc, đừng nhúng tay vào chuyện của Tống Tinh Nguyệt nữa.”

Nét mặt ông cụ ẩn chứa vẻ tàn khốc, cảnh cáo bà ta: “Nếu không, thứ cô mất đi không phải chỉ đơn giản là chức vị tập đoàn Tống thị nữa đâu.”

Ông cụ nhất ngôn cửu đỉnh, giữ lời nói, đây chính là sức nặng của người thân là chủ nhân nhà họ Tống.

Tuy Dương Như có thủ đoạn, hơn 20 năm gần đây lại không ép được ông cụ.

“Vâng, con dâu biết rồi.”

“Trong khoảng thời gian này ngoan ngoãn chút cho tôi, chuyện đêm qua, ầm ĩ toàn bộ thành phố S ai ai cũng biết, mất hết cả mặt mũi.”

Vừa nhắc tới chuyện ngày hôm qua, Dương Như khẽ nhíu mày, không cam tâm nhìn qua Tinh Thần, ánh mắt đầy oán độc.

Sau khi Dương Như đi, chú Khuê mỉm cười, thấp giọng nói gì đó vào bên tai ông cụ.

Ông cụ mừng rỡ hỏi: “Thật ư? Ở ngay ngoài cửa à, vậy còn không mau mời vào.”

“Vâng ông cụ, tôi sẽ lập tức mời người vào.”

Tinh Thần nhìn chuông treo trên tường, còn có nửa tiếng nữa là đến muộn, bèn chuẩn bị đi trường học.

“Tinh Thần, đợi đã... Buổi sáng ông đã xin nghỉ cho cháu rồi, cháu ở lại đi.”

“Ông nội, thế nhưng còn có một tuần nữa là thi tốt nghiệp trung học.”

“Cháu muốn học đại học gì, còn không phải ông nội nói một câu, bây giờ cháu nên ở bên ông nội, săn sóc ông nội...”

Tinh Thần: “...”

Tính tình ông nội thật sự thay đổi thất thường, mới vừa rồi còn giận đùng đùng, bây giờ đã lập tức thay đổi.

“Khách quý đến.”

Mộ Đình Tiêu thình lình xuất hiện ở cửa phòng khách, anh mặc lễ phục đặt riêng màu đậm cao cấp, ngũ quan lạnh lùng góc cạnh rõ ràng, con ngươi đen như mực, đang nhìn về phía cô.

Đầu tháng năm ánh mặt trời chiếu vào người anh, phủ xuống từng tầng ánh sáng, không nhìn thấy một tia ấm áp, chỉ có lạnh lẽo đến tận xương tủy.

Mộ Đình Tiêu, tại sao anh lại ở chỗ này?

Tối qua chẳng phải anh đã rời đi, về thủ đô rồi sao?

Mộ Đình Tiêu đi vào trong phòng, đứng sừng sững chính giữa phòng khách, kính trọng nói với ông cụ: “Ông cụ.”

Ông cụ rất vui vẻ vì Mộ Đình Tiêu đến,.

“Đình Tiêu, mau vào ngồi đi, sức khỏe của ông cháu vẫn còn tốt chứ?”

“Vẫn tốt ạ.” âm thanh Mộ Đình Tiêu quạnh quẽ, không nghe ra vui giận.

“Ông và ông nội cháu đã rất nhiều năm không gặp, đều bận quá, không có thời gian thăm ông ấy, năm nay mừng thọ tám mươi tuổi của ông ấy, kiểu gì ông cũng phải dành ra chút thời gian đi xem mới được.”

“Hoan nghênh ông cụ đến thủ đô.”

Sở Vân đưa quà cáp lên, chú Khuê nhận quà.

Từ khi Mộ Đình Tiêu đi vào phòng khách, ánh mắt Tinh Thần trần trụi trắng trợn rơi ở trên người anh.

Lúc trước, sao cô có Mộ Đình Tiêu cực kỳ đẹp trai lại không cần, đi gả cho Mộ Lệ Sâm chứ.

Ngũ quan Mộ Đình Tiêu tuấn mỹ lập thể, đường nét rõ ràng, khí chất tôn quý nội liễm.

Sau khi anh đi vào phòng khách, phòng khách vốn cổ kính, càng có cảm giác tôn quý bồng tất sinh huy.

Năm đó, mắt cô thật sự bị mù.

...

Sân thượng tầng năm, Tinh Thần đứng lan can sân thượng, nhìn xuống toàn bộ nhà tổ nhà họ Tống.

Cả vườn hoa xanh biếc tươi tốt. Nụ hoa chớm nở, đình đài nhà lầu cổ kính cũ kĩ tô điểm... Đây chính là nhà tổ nhà họ Tống, được lưu giữ từ cuối thời nhà Thanh đến bây giờ đã hơn một trăm năm.

Ở kiếp trước sau khi ông nội chết, Dương Như liền bán căn nhà cho thương nhân bất động sản, núi giả, đình đài, nhà thủy tạ, cầu hình vòm, cây xanh mấy đời người trồng trong nhà họ Tống... đều bị san bằng.

Cô không thể giữ được một ngọn cây cọng cỏ của nhà họ Tống.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 53%👉

Thành viên bố cáo️🏆️