Eisen nở nụ cười cứng ngắc trên khuôn mặt, trong lời nói của ông ta còn mang theo cảm giác ghét bỏ:
“Đúng vậy! Tất cả bọn họ đều có dòng họ dùng hết sức giúp đỡ như thế còn có thể thua được, như vậy cho nên mới được gọi là những linh hồn lang thang hay những người không tạo ra giá trị gì cả. Ngay cả rác rưởi thì cũng còn có thể lấy về được nhưng lấy bọn họ về thì không có giá trị gì!”
Lời này nói ra có tính sát thương rất cao mà!
Sau khi Eisen rời đi, anh Đàm đang nằm dưỡng bệnh trong phòng, mở cánh cửa ra, đứng ở giữa căn phòng.
Anh ta lo lắng đến lạ thường, nói: “Tống tiểu thư, làm sao cô vượt qua trận so tài này được? Những người ở quảng trường kia cũng có ít nhất mười sáu dòng họ hoàng kim có bề thế. Dù cho không phải như thế thì bọn họ cũng là dòng họ chi nhánh cắm rễ rất sâu ở nước M, có bản đồ kinh doanh khổng lồ. Một trăm triệu đô la đối với bọn họ giống như con trâu mất một sợi lông vậy. Bọn họ có dòng họ trợ giúp cho nên thông qua chuyện này hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Vấn đề duy nhất chính là thời gian dài hay ngắn thôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây