“Nhóm kết cấu trong vòng ba ngày nay cũng giống như em nghĩ. Toàn bộ phần đất trong núi đã bị đào rỗng, phủ tầng tầng lớp lớp thảm trải chống ẩm, bên trong chất đầy hàng hóa đã được rơm rạ che khuất, lấy tất cả xuống thì thấy toàn là vũ khí đã bị tháo dỡ nhưng có thể lắp ráp lại được, có khoảng chừng hơn 200 món.”
“Em đã nhờ Lục An Ninh gửi video giám sát cho anh. Bọn em chỉ mới xem qua chứ không dám nhìn nhiều bởi vì phải thông qua việc giám sát điện thoại di động của người khác mới có thể xem được.”
“Đây là một trong những công ty mà Tony đã đầu tư vào thành phố S, còn có cả chục những công ty như thế này. Mặc dù có tám cái trong số đó đã đóng cửa nhưng nhà xưởng và kho hàng vẫn còn đó. Em muốn để anh Đàm gọi điện thoại báo nguy thử xem, nhưng e rằng cảnh sát sẽ không tin tưởng chúng ta. Lục An Ninh sẽ gửi toàn bộ danh sách vào điện thoại di động của anh. Anh tra giúp em chút nhé.”
Mộ Đình Tiêu có vẻ bình tĩnh hơn, anh không căng thẳng như Tống Tinh Thần và Lục An Ninh. Mộ Đình Tiêu đáp lại: “Cứ gửi tất cả sang điện thoại của anh. Em cũng nên đi ngủ đi, Tinh Thần. Đừng có thức khuya nữa. Tối nay anh không về được, sáng sớm mai thì có thể. Ngủ sớm một chút để sớm được gặp anh.”
Chuyện này gần như có thể tra ra được ngay. Một ngọn núi lớn như vậy xảy ra chấn động, còn là dùng để tích trữ vũ khí. Xem ra hiện giờ chúng ta có thể yên tâm rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây