Mộ Thiếu Cuồng Vợ Trăm Tỷ

Chương 24: Dương như cúi thấp cái đầu cao ngạo (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Bà ta lại dập đầu một cái cực vang dội, bịch một tiếng, vang vọng phòng khách.

Bà ta quỳ xuống, quỳ không chỉ là sống lưng thẳng tắp của bà ta, còn có lòng tự ái của bà ta.

Bà ta lạy trời lạy đất lạy phụ mẫu, lại không ngờ rằng có ngày còn quỳ với lão già này.

Ngày này bà ta sẽ nhớ kỹ.

Bà ta sẽ khiến lão già này và Tống Tinh Thần phải trả giá đắt, lão già cách cái chết không xa, một khi ông ta chết, Tống Tinh Thần mất đi chỗ dựa, bà ta sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần vũ nhục phải chịu ngày hôm nay.

Đập xong, trên trán in một vệt máu, đám người hầu nhìn mà kinh hồn táng đảm.

Đây chính là người có địa vị cực cao, giống như Vương Mẫu ở nhà họ Tống - Dương Như, người ta đồn rằng bà ta vô cùng có đầu óc buôn bán, hai mươi năm, kinh doanh tập đoàn Tống thị thành công ty lớn hàng đầu.

Đáng tiếc, ở nhà họ Tống, chủ nhân là ông cụ.

Tinh Thần đứng đấy, hai tay đặt trước người, khuôn mặt cô bình tĩnh quạnh quẽ, nheo con ngươi phát lạnh, cao cao tại thượng nhìn Dương Như, như đóa hoa nở trong đống tuyết, sương gió lạnh lẽo, đóng băng thấu xương.

Dương Như quỳ xuống, kiếp trước kiếp này mấy chục năm, lần đầu tiên bà ta quỳ xuống.

Thật đúng là thoải mái!

Tinh Thần vô cùng thoải mái, trông thấy cái đầu cao ngạo của Dương Như phải cúi xuống, cong gối quỳ.

Không đủ, còn chưa đủ, cô vẫn chưa đạt được mục đích.

Vận mệnh kiếp trước bi thảm, Dương Như không trực tiếp cầm đao, lại ngược đãi cô từ nhỏ đến lớn, nhất là một tuần trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, ba người đàn ông kia đã hủy hoại cuộc đời cô, nó như cơn ác mộng theo cô cả một đời như bóng với hình, không chỉ là tổn thương về sinh lý, còn có cú sốc lớn về tâm lý tinh thần.

Quỳ xuống liền có thể bù đắp được ư, quá nhẹ, thật sự quá nhẹ.

Nhớ kỹ, hồi lên tiểu học, cô mới sáu tuổi, không hiểu gì, không hiểu vì sao cha mẹ không thích cô, lại cực kỳ yêu thương Tống Tinh Nguyệt.

Rõ ràng bọn họ bằng tuổi nhau, ngoại hình của cô lại đáng yêu hơn Tống Tinh Nguyệt, tính cách ngoan ngoãn hơn Tống Tinh Nguyệt, nhưng bọn họ lại thường xuyên bỏ đói cô, đánh cô, ngược đãi cô.

Cô rất cố gắng muốn thay đổi cái nhìn của Dương Như Tống Húc đối với cô.

Lần đầu tiên đi học, làm bài thi cô được điểm tối đa, cô nghĩ lần này điểm tối đa sẽ khiến cha mẹ vui, để bọn họ trông thấy cô thật sự rất thông minh, còn thông minh hơn Tinh Nguyệt, sau này bọn họ sẽ không đánh cô nữa, sẽ yêu thương cô như chị gái Tinh Nguyệt.

Khi cô vui vẻ cầm bài thi chạy vội tới trước mặt Dương Như, lần đầu tiên tranh công với mẹ.

“Mẹ, mẹ nhìn xem con thi được một trăm điểm này, cả lớp chỉ có một mình con thi được hai điểm một trăm.”

Cô còn chưa khoe bài được một giây, đã bị Dương Như đoạt mất, trong nháy mắt bị xé vụn.

Khuôn mặt Dương Như dữ tợn tát vào mặt cô, cơ thể nhỏ bé của cô bay ra ngoài, ngã trên sàn nhà. Tất cả tới quá nhanh, khiến tuổi nhỏ cô không thể kịp phản ứng.

Dương Như túm cô dậy từ dưới đất, tay bóp cổ họng cô, dí vào trên bàn.

Khuôn mặt bà ta âm sầm, quát, “Mày lại dám thi được một trăm điểm, dựa vào cái gì mà điểm cao hơn Tinh Nguyệt, dựa vào cái gì? Tao cho mày biết đồ tạp chủng, đời này mày không sánh bằng Tinh Nguyệt đâu, nếu mày dám hơn con bé một điểm , tao sẽ bóp chết mày.”

Sắc mặt cô đỏ lên, hơi thở nhỏ bé yếu ớt, mắt không nhìn thấy gì, Dương Như mới buông cô ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 53%👉

Thành viên bố cáo️🏆️