Tinh Thần nhún nhún vai nói: “Tôi muốn làm thí nghiệm, còn phải không ngừng ưu hóa hệ thống bay không người lái, dĩ nhiên không có thời gian.”
Âu Dương Phúc Thụy cúi đầu xuống, nội tâm tổn thương rất nặng.
Trước khi chưa thi đại học, cậu ta rất tự tin, thậm chí là cao ngạo tự phụ, tương lai tất cả những gì rực rỡ nhất đều là thuộc về cậu ta.
Từ nhỏ đến lớn cậu ta đã lớn lên trong tiếng khen ngợi, là con nhà người ta, nhưng, bây giờ vừa so sánh với Tống Tinh Thần, cậu ta chẳng là cái gì.
Ở đại học thủ đô nhân tài đông đúc, cậu ta thậm chí không tìm được vị trí của mình, ngay cả chức lớp trưởng, cũng là Tống Tinh Thần tranh thủ giúp cậu ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây