Tàn nhẫn nhìn theo bóng lưng của anh Đàm: “Mộ tiên sinh, tại sao vừa rồi anh không để tôi ra tay.”
“Không cần, cậu đã từng thấy thân thủ của Đàm Quân Trạch rồi, cậu chưa chắc đã là đối thủ của anh ta.”
Những lời này làm Hà Nghị cảm thấy rất xấu hổ.
“Đó là chuyện một năm trước, khoảng thời gian này tôi luôn liều mạng luyện tập tán thủ, có lẽ sẽ đối đầu được với anh ta.”
Mộ Lệ Sâm lãnh đạm nói: “Đánh với người của Tống Tinh Thần thì có gì tốt, đánh thắng thì cô ấy sẽ tức giận. Còn đánh thua thì các cậu sẽ tức giận, tội gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây