Anh ta giải thích với Tinh Thần: “Khoa vật lý Đại học thủ đô có bao nhiêu lớp, chỉ mỗi năm nhất đã có mười mấy lớp, nhiều học sinh như vậy, sao tôi lại để ý một tân sinh viên vào phòng thí nghiệm Tinh Thần được?”
“Đúng vậy, có thừa phòng thí nghiệm, hết lần này tới lần khác liền chiếm phòng của Tống Tinh Thần, sao cô ta lại biết đó là phòng của Tống Tinh Thần? Biết được là của Tống Tinh Thần, còn hết lần này tới lần khác đi chiếm dụng, tâm lý gì vậy, đi khiến người ta chán ghét phiền sao? hay là cảm thấy mình chiếm phòng thí nghiệm của người khác là có lý? Cho dù Tiết Lan Chỉ không coi ai ra gì, cũng sẽ không vô duyên vô cớ sinh ra tính cách bá đạo, không chiếm của Tinh Thần thì không thể, nhất định là có người châm ngòi ly gián.”
“Cũng không cần đến châm ngòi ly gián, chỉ cần nói vài câu cô ta không bằng Tống Tinh Thần ở trước mặt cô ta, với trình độ mắt cao hơn đầu của cô gái não tàn này, sẽ đi khiêu chiến vượt cấp!”
“Nghe nói cô ta một mực dây dưa với anh, tốt rồi, bây giờ bị đuổi ra khỏi trường học, sẽ không còn làm phiền anh được nữa, hay cho một chiêu bọ ngựa bắt ve chim sẻ chực sẵn, mượn tay giết người!”
Kiều Diệc phẫn nộ phủ nhận nói: “Cảnh Thần Diễn, cậu có ý gì, cô ta đi đâu cũng toàn chịu ý của tôi hay sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây