''Vẫn kịp, con bé sẽ hiểu thôi, em làm vậy cũng là vì nó.''
''Vậy, con bé chạy ra ngoài rồi...''
Nước mắt Phương Văn Huệ ngừng rơi, sắc mặt hơi lãnh đạm.
''Chạy ra ngoài còn có thể đi đâu? Chắc chắn là gọi điện thoại cho ba nó. Ăn trước đi, ăn xong thì dẫn các con đi, ba con bé rất ghê gớm, trước khi cầm được giấy ly hôn, em không muốn để anh gặp mặt ông ta.''
Cố Thanh gật đầu, bảo phục vụ mang thức ăn lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây