Dù sao cũng đang cần nhờ vả, Phương Văn Huệ đè nén tức giận ở đáy lòng. “Cha cô đâu?”
“Mẹ, mẹ đang nói đùa sao? Chẳng phải cha cả ngày quấn lấy mẹ, đi tìm mẹ khắp nơi sao, mẹ chuyển sang nơi khác, cha vừa tra được, liền ngựa không ngừng vó đi tìm mẹ, vì tìm mẹ, ăn cơm đi ngủ cha cũng không để ý tới, làm sao... lại tự dưng nảy sinh tình cảm, hai người không ly hôn nữa rồi à?”
“Đừng nha, dì của con còn ngóng trông được làm vợ cả đấy?”
“Lâm Nhược Tư, mày câm miệng cho tao!”
Lâm Nhược Tư bật cười ở đầu bên kia điện thoại, tiếng cười rất lớn, rất chói tai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây