Mộ Linh Linh chưa từng được trải nghiệm, cô ấy ngâm trong bình mật lớn lên, cháu gái đầu tiên của nhà họ Mộ, trên dưới đều nhất trí yêu thương, ngay cả Mộ Lệ Sâm, cũng đối xử với cô ấy rất tốt.
Cho nên cô ấy không rõ loại cảm giác này.
Hai mắt Mộ Tử Hi không hề chớp mắt nhìn An Ninh, bỗng nhiên lên tiếng nói: “Những bất hạnh đó không phải lỗi của cô, qua rồi thì thôi, sau này của cô còn tốt hơn ngày mai, nghĩ đến ngày mai, đã cảm thấy không có gì không qua được.”
Giọng anh ta dịu dàng, chậm rãi chảy xuôi giống như dương cầm, dường như có năng lực chữa trị cho người ta.
Tinh Thần và An Ninh đồng thời nhìn anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây