Ngay khi xe đẩy rầm rầm rầm chuẩn bị thi công, từ trong nhà họ Lâm, Phương Văn Huệ dẫn theo bảo vệ và người hầu đi ra.
Một đám người trùng trùng điệp điệp, bà ta đi ngay đầu, sắc mặt trầm tĩnh, toàn bộ khí thế được phơi bày ra.
Lâm Thế Hiền cũng nhìn thấy, nhưng không có ý định bảo xe đẩy dừng lại, cho đến khi Phương Văn Huệ đi đến cửa chính, lớn tiếng quát mắng với tài xế xe đẩy.
“Dừng tay cho tôi.”
Hiển nhiên, tài xế xe đẩy không ai nghe bà ta, bọn họ làm thuê cho Lâm Thế Hiền, ai đưa tiền người đó quyết định.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây