Trong phòng khách, chỉ còn lại ông cụ, Tống Tinh Thần và Tiểu Đào.
Tiểu Đào có chút luống cuống nhìn Tống Tinh Thần, đưa mắt ra hiệu, ý là ông cụ đang rất buồn.
Tống Tinh Thần đi lên phía trước, dìu ông cụ nói: ''Ông nội, ông đừng nóng giận.''
Ông cụ thở dài một hơi: ''Không phải là ông tức giận, ông chỉ tiếc là sắt không rèn được thép, ông thật sự trọng dụng con trai của chú ta, nhưng chú ta vậy mà lại ra tay với cháu... Tiền tài danh lợi quan trọng như vậy sao? Chú ta chỉ là một quản gia, mà còn muốn chen chân vào trong tập đoàn, đưa Tống Thị cho chú ta, chú ta cũng không quản lí được đâu, hai mươi năm, chú ta như thế nào, có thể làm được gì, trong lòng ông hiểu rất rõ.''
Tống Tinh Thần nói: ''Có lẽ gần đây chú ta mới có tâm tư này, có thể là người khác thường xuyên ghé vào tai thuyết phục chú ta, mới nổi lòng tham, chú ta có án cũ, sao có thể phách lối như thế? Trừ khi bị người ta làm dao động, cháu thật sự nghĩ không ra.''
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây