Ông ấy đoán được là cô đã biết tất cả, như vậy cũng không cần phải giả vờ nữa, Tống Tinh Thần cũng không vòng vo với ông ấy nữa.
Chú Khuê đi đến vị trí mà ngày thường lão gia tử vẫn hay ngồi trong phòng khách.
Ông ấy ngồi xuống, áo trường sam rủ xuống đất, khóe miệng cười châm chọc, hoàn toàn không còn dáng vẻ hiền lành hòa nhã cung kính như ngày xưa.
''Hối hận, cô nói hai chữ hối hận với tôi ư? Tôi quả thật rất hối hận, hai mươi năm, ở nhà họ Tống làm trâu làm ngựa hai mươi năm, tận tâm tận lực hầu hạ ông cụ, nhưng tôi nhận lại được cái gì?''
''Nhà họ Tống không ổn, hiu quạnh, lão tử gia cũng già rồi, mắt thấy nhà họ Tống vắng vẻ suy bại, tôi liền có suy nghĩ, nếu như nhà họ Tống ở trong tay tôi, dù sao cũng không tệ bằng ở trong tay tên phá gia chi tử Tống Húc kia, anh ta ngay cả một người phụ nữ cũng không trị nổi, thì có thể làm được cái việc gì?''
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây