Ánh mắt Tinh Thần dừng lại trên màn hình laptop, Tống Tinh Nhật cười dịu dàng sáng rỡ.
So với giọng nói bén nhọn hùng hổ dọa người của cô ta trong điện thoại, hình thành tương phản cực lớn.
Cô cười, giọng nói nhẹ nhõm.
“Ừm, hai mươi năm quá lâu, hai năm đi, là giới hạn của cô rồi, nếu như tôi để tâm một xíu, một năm sau cô sẽ mai danh ẩn tích, a, đoán chừng nửa năm... tuổi thọ nghề nghiệp của cô nhiều nhất là nửa năm, cố mà trân trọng đi, chị gái à...”
Trong điện thoại Tống Tinh Nhật phẫn nộ hét to.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây