Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 80:

Chương Trước Chương Tiếp

“A!”

“Tể Tể!”

Hoắc Tư Lâm nhanh tay lẹ mắt tiếp được bé đang bị em gái ném ra ngoài, tim đập loạn nhịp, lần thứ nhất đen mặt, lạnh giọng quát lớn em gái.

“An An!”

Hoắc An An run rẩy chỉ vào Minh Tể Tể, nói chuyện lắp bắp.

“Anh...... Em...... Em ấy tỉnh rồi, thật...... Thật là đáng sợ!”

Hoắc Tư Lâm nhanh chóng cúi đầu nhìn Tể Tể, cơ chế bảo vệ bản thân của bé đã mở ra, sau đó phát giác không còn nguy hiểm trong nháy mắt lại đóng lại, đôi mắt của bé tự nhiên cũng nhắm lại, lại là một đứa bé ngủ say sưa.

Mắt của Hoắc Tư Lâm giật giật, nhìn em gái với vẻ mặt không dám tin.

“An An, em học được thói nói dối từ khi nào vậy?”

Hoắc An An nén giận: “Anh, em không có nói láo, vừa rồi em ấy đã mở mắt, một màu đen sì, em suýt bị dọa cho chết khiếp!”

Hoắc Tư Lâm ôm bé vào trong lòng, một bên vỗ nhè nhẹ phía sau lưng em gái nhỏ, một bên nhìn chằm chằm vào Hoắc An An.

Hoắc An An cảm thấy Minh Tể Tể cố ý, hiện tại khẳng định là giả vờ ngủ.

Con mắt xoay vòng vòng liền có một ý tưởng.

“Anh, trong xe của anh có camera giám sát, em có nói dối hay không, anh xem liền có thể biết được ngay!”

Không đợi Hoắc Tư Lâm trả lời, Hoắc An An đã bảo lái xe dừng xe ven đường đồng thời mở ra video giám sát.

Sau đó Hoắc An An trợn tròn mắt.

Trong video là hình ảnh cô ta một bên gọi Minh Tể Tể, một bên lén lén lút lút lấy điện thoại di động ra đánh lên cái mông nhỏ của Tể Tể, hình ảnh không quá rõ ràng.

Mặt Hoắc An An tối sầm lại, nhưng thấy mặt anh trai Hoắc Tư Lâm cũng trở nên âm trầm, cô ta lập tức giải thích.

“Anh, em...... Em ......”

Hoắc Tư Lâm không để ý đến em gái, tiếp tục xem video.

Video bị đơ một chút, khi tiếp tục thì là hình ảnh em gái bỗng nhiên hét lên một tiếng, trực tiếp ném Tể Tể ra ngoài.

Hoắc Tư Lâm: “......”

Hoắc An An đỏ mặt tía tai tố cáo: “Anh, Minh Tể Tể cố ý! Em ấy cố ý dọa em!”

****

Tể Tể cảm thấy cái mũi có chút ngứa, vô thức mà vuốt vuốt.

Không ngứa nữa bé lại tiếp tục nằm ngáy o o.

Lại bắt đầu ngứa.

Bé nhăn nhăn lông mày nhỏ, lại vuốt vuốt gãi.

Lại không ngứa, bé lại ngủ tiếp.

Kết quả, ngủ không đến một giây, cái mũi lại bắt đầu ngứa ngáy......

Bé quay đầu lại, vô thức cọ cọ ở trong ngực.

Hoắc Tư Lâm nhìn, cảm thấy quá đáng yêu.

Nhưng nhìn Tể Tể vẫn còn ngủ say, anh ta không thể không lập lại chiêu cũ.

Tể Tể ngứa quá nên ngủ không được, nhưng mà tính tình của bé rất ngoan, dù đang ngủ ngon bị người ta quấy rầy, không những không chỉ một lần, nhưng cũng chỉ tiếp tục xoay người, tiếp tục nằm ngáy o o.

Hoắc Tư Lâm: “......”

Hoắc An An đang ở đối diện, liếc qua anh trai đang cưng chiều trêu đùa với Minh Tể Tể, sắp tức giận đến không nhịn được rồi.

“Anh, anh cứ như thế này thì chúng ta lúc nào mới có thể ăn cơm trưa?”

Đúng rồi!

Đã đến giữa trưa.

Bởi vì Tể Tể luôn ngủ, nên Hoắc Tư Lâm đưa Tể Tể đi nhà trẻ vẫn còn chưa xuống xe, bởi vì nhân vật chính vẫn còn chưa tỉnh.

Sau khi nhìn camera giám sát, Hoắc Tư Lâm thấy rõ ý đồ của em gái muốn dùng điện thoại đánh vào mông nhỏ của bé nên đã hung hăng khiển trách em gái mình.

Hoắc An An ủy khuất muốn chết.

Gần như muốn tức điên lên!

Mặc kệ cô ta nói thế nào, anh trai đều cảm thấy cô ta đang nói dối.

Cô ta tức giận nhịn không nổi muốn nói Minh Tể Tể có hệ thống nhân vật phản diện ác độc, cũng may hệ thống kịp thời xuất hiện ngăn cản cô ta.

Lúc này, cô ta vẫn còn một bụng lửa giận.

Lại nhìn anh trai ôn nhu cưng chiều mà vui đùa cùng Minh Tể Tể như thế, càng thêm buồn bực.

Người kia rõ ràng là anh trai ruột của thân thể này!

Hoắc Tư Lâm nghe vậy thì nhìn cô ta: “Tể Tể tỉnh thì chúng ta sẽ đi ăn.”

Em gái thật sự nói dối, nếu như không có camera giám sát để xem lại, anh ta thật sự sẽ tin vào lời nói của em gái.

Kết quả......

Hoắc Tư Lâm thu lại tầm mắt, tiếp tục nhẹ nhàng gọi Tể Tể.

“Tể Tể ~~”

“Tể Tể ~~”

......

Hoắc An An nghiến răng nghiến lợi, bắt đầu hỏi hệ thống.

【 Hệ thống, cậu tra được kết quả gì chưa? Có pHải Minh Tể Tể có hệ thống nhân vật phản diện nữ ác độc nào đó? Nếu không, vì sao trong một thời gian ngắn như vậy, ông bà nội bọn họ lại hoàn toàn thay đổi? 】

Hệ thống không muốn thừa nhận mình vô năng!

Bởi vì nó căn bản không tra ra được.

Minh Tể Tể, dựa theo kịch bản của hệ thống chính là không tồn tại.

【 Tám chín phần mười là như vậy! 】

Hoắc An An tin.

【 Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây? Con bé đó đã vận dụng kỹ năng gì, vì sao lại lợi hại như vậy? 】

Hệ thống cũng nổi nóng!

Nó làm hệ thống chân mệnh thiên nữ đã bao nhiêu năm, lần đầu tiên gặp loại tình huống này!

Nhưng lại không tra ra một chút vấn đề, xem có tức không!

Nhưng nó nhất định phải ổn định ký chủ.

Ký chủ lần này không có đầu óc lại còn dễ nổi nóng, thiếu kiên nhẫn.

Mẹ nó, ký chủ cũng không phải là đứa nhỏ tám tuổi!

【 Tôi vừa thăng cấp, còn có rất nhiều chức năng chưa quen thuộc, chờ tôi quen thuộc về sau lại nhìn. 】

Hoắc An An thúc giục.

【 Vậy nhanh lên một chút! Nếu không tôi sẽ thất sủng! 】

Bé mơ mơ màng màng mở mắt vì cái mũi lại lần nữa bị ngứa, câu nói đầu tiên cũng không chào hỏi cùng anh Tư Lâm, mà bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Hoắc An An đang ngồi đối diện.

“Chị An An, chị lại nói chuyện cùng ai vậy?”

Hoắc An An thật muốn bóp nát đầu chó của Minh Tể Tể!

Hệ thống: “......”

Vì sao đứa nhỏ kia có thể cảm giác được nó?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)