Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 71:

Chương Trước Chương Tiếp

Hoắc Trầm Huy nhìn một chút về vị trí của em trai Hoắc Trầm Vân, cậu ta cũng không có trở về, Hoắc Trầm Huy khẽ giải thích.

“Trầm Vân còn đang đi công tác ở nước ngoài, bữa cơm đoàn viên bất ngờ này không tới kịp.”

Hoắc Trầm Lệnh vô tình “ừm” một tiếng.

Ông mang theo mấy đứa nhỏ trở về nhà cũ ăn cơm, là bởi vì Tể Tể muốn gặp người nhà của ông.

Từ quan hệ máu mủ mà nói, ông cùng cha mẹ và hai người anh em, từ nhỏ đã không thân thiết, nhưng tất cả mọi người đều là họ Hoắc.

Bà nội Hoắc không hài lòng!

Nhưng không biết vì sao bà nhìn cháu trai lớn hòa thuận cùng với Tể Tể, lại có một đôi mắt luôn dán ở trên người bé, bà bỗng không buồn nói vài câu với Hoắc Trầm Lệnh.

Không biết vì sao mấy đứa con lại như vậy!

Nhưng trước mắt nhìn xem đời cháu, coi như cũng không tệ.

Bà nội Hoắc nghĩ đến câu nói kia của bé “Ông nội, có phải ông thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng không?” Bà híp híp mắt, đứng dậy gọi Tể Tể.

“Tể Tể, cháu qua đây, bà nội cũng chuẩn bị cho cháu quà gặp mặt, nhưng bà để ở trong thư phòng của ông nội cháu, chúng ta cùng đi lấy nào.”

Lại có thêm anh trai mới, tâm tình của bé vô cùng tốt, thấy bà nội đang mong chờ, bé vội vàng chui ra từ trong ngực anh Tư Lâm, nhào vào vòng tay của bà nội Hoắc.

“Vâng, bà nội, để Tể Tể đỡ bà.”

Bà nội Hoắc cúi đầu nhìn đứa nhỏ cao còn chưa tới đùi, nhịn không được cười lên.

“Được được được, Tể Tể đỡ bà nào.”

Một bên cưng chiều nắm tay của bé, một bên lại thả chậm bước chân, hiển nhiên sợ bé bị ngã.

Vương Ngọc Linh: “......”

Cả nhà hôm nay bị làm sao thế?

Ông chồng thì đưa thẻ đen, con trai thì như gặp được đồ quý hiếm, cả hai ông bà vậy mà đều chuẩn bị quà gặp mặt?

Mục đích chính của nhà bọn họ là gì vậy?

Rốt cuộc có vấn đề ở chỗ nào?

Lúc Hoắc An An đi vào nhà, vừa vặn nhìn thấy bà nội đang nắm tay của Minh Tể Tể đi vào thư phòng.

Nhìn động tác che chở Tể Tể của bà nội, đáy mắt Hoắc An An xẹt qua một tia lo lắng.

【 Hệ thống, không phải cậu đã nói sau khi mở ra chế độ “Thiên vị”, về sau ông bà nội sẽ trực tiếp thiên vị người một nhà chúng tôi, bắt bẻ nhà chú ba mà? Vì sao bà nội lại nắm tay Minh Tể Tể đi vào thư phòng của ông nội? 】

Hệ thống cũng cảm thấy khó hiểu!

Lẽ ra sản phẩm của hệ thống, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì mới đúng.

【 Tôi sẽ điều tra thêm! 】

****

Trong thư phòng, bé nhận được quà của bà nội.

Một chiếc khóa trường mệnh rất tinh xảo và một chiếc chìa khóa đi vào biệt thự.

Bà nội Hoắc giúp bé đeo lên khóa trường mệnh, nhịn không được mà cảm khái một tiếng.

“Tể Tể, đây là vật mà khi còn bé cha cháu đã đeo, ở bên trên còn có tên của cha cháu.”

Tể Tể không biết chữ, bé cầm lấy nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, thấy phía trên chiếc khóa được điêu khắc hình con rồng đang bay lượn rất tinh xảo, nhìn rất sống động, rất đẹp.

“Cảm ơn bà nội.”

Nói xong liền hôn một cái ở trên mặt bà nội, dùng giọng trẻ con ngây ngô hỏi thăm ông nội.

“Bà nội, ông nội thường xuyên mơ thấy ác mộng à?”

Bà nội không lập tức gật đầu, mà híp mắt nhìn một cách phòng bị.

“Tể Tể, sao cháu lại nói như vậy?”

Bé rất thành thật, mở to đôi mắt đen trắng rõ ràng đặc biệt ngây thơ, trong sáng.

“Tể Tể có thể nhìn thấy nha!”

Bà nội không rõ ràng lắm, có chút mơ hồ.

“Tể Tể có thể nhìn thấy cái gì?”

Tể Tể cười hắc hắc: “Bà nội, Tể Tể có thể nhìn thấy trên vành tai của ông nội có một cái vòng tròn nhỏ màu đen, có cái vòng đó tồn tại thì ông nội sẽ liên tục gặp ác mộng.”

Bà nội Hoắc: “......”

Bà không nhịn được, đứng dậy đi ra cửa thư phòng, gọi ông nội Hoắc tới.

Ở phòng khách bên kia, Hoắc Trầm Lệnh đã đứng lên.

Bé liếc mắt đã thấy được, liền cất giọng nói với cha.

“Cha, Tể Tể muốn cùng ông nội bà nội chơi một lúc nữa nha.”

Hoắc Trầm Lệnh đang lo lắng cho bé: “......”

Được thôi!

Ông nội với bà nội Hoắc coi như bất công, cũng không thể làm gì với một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi.

Mặc dù ông đã an ủi bản thân như thế, nhưng vẫn đứng ngồi không yên, đứng dậy bắt đầu ở trong phòng khách đi lại.

Đi loanh quanh trong phòng khách, lại từ phòng khách lớn chậm rãi đi gần đến thư phòng bên kia.

Dù thư phòng có hiệu quả cách âm tốt, nhưng nếu như Tể Tể thật có chuyện gì, ông có thể ngay lập tức xông vào.

Vương Ngọc Linh nhìn thấy, nhịn không được nhỏ giọng cười nhạo.

“Không phải không thích trẻ con sao? Một đứa con nuôi, làm giống như bảo bối vậy, diễn cho ai nhìn?”

Hoắc Trầm Huy nhịn xuống sự khó chịu, nhíu mày nói: “Em bớt tranh cãi đi.”

Đang ra sức đè nén sự bất mãn, Vương Ngọc Linh lập tức phản bác: “Tôi bớt tranh cãi? Vậy ông nói cho tôi biết, tại sao phải cho đứa cháu nuôi kia một tấm thẻ đen?”

Ngồi ở bên cạnh, Hoắc An An sợ ngây người.

“Cha, mẹ, thẻ đen gì?”

Vương Ngọc Linh không vui, lên tiếng giải thích: “Giống với tấm thẻ đen của con kia kìa! Cha của con lại cho con bé kia một cái giống vậy!”

Hoắc An An không thể tưởng tượng nổi.

Cha của cô ta lại đưa cho Minh Tể Tể một tấm thẻ đen?

Sao có thể?

Bởi vì hệ thống bật chế độ “Thiên Vị”, từ bốn năm năm trước đã bắt đầu, không chỉ ông nội bà nội bắt đầu thiên vị người một nhà bọn họ, mà cha cũng rất lãnh đạm với chú ba.

Rõ ràng là người một nhà, nhưng trừ giao thừa hàng năm, cả nhà chú ba sẽ không đến nhà cũ.

Hôm nay là sao vậy?

Hoắc An An nhịn không được lần nữa thúc giục hệ thống, muốn biết chuyện gì đã xảy ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)