Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 65:

Chương Trước Chương Tiếp

Bách Minh Tư: “...... hả?”

Cậu có thể giao tiếp Âm Dương, nhưng không nhìn thấu sinh tử.

Bé có mắt Âm Dương, còn có thể dự đoán trước tương lai?

Bé ưỡn ngực kiêu ngạo nói: “Thật! Năm giây nữa thôi!”

Bách Minh Tư: “......”

Trái tim nhảy lên một cái, cậu hỏi: “Vậy chú Cố thì sao?”

Tể Tể mỉm cười: “Chú Cố là bác sĩ, có ánh sáng công đức ở trên người, còn có Tể Tể bảo vệ chú Cố, chắc chắn không có việc gì.”

Vừa dứt lời, bên ngoài đã truyền đến tiếng còi báo động của cảnh sát.

Con ngươi của bác sĩ Lý co rụt lại, đang cùng Cố Thích Phong đi đến cửa bỗng nhiên từ bên hông rút ra một con dao gọt trái cây, hung ác đâm vào tim của Cố Thích Phong.

Đồng tử của Bách Minh Tư co rụt, trong lúc hãi hùng khiếp vía thì nghe được một tiếng “Phanh“.

Sau đó là thân ảnh bác sĩ Lý ngã xuống.

Bác sĩ Lý nằm rạp trên mặt đất, ở giữa trán có một cái lỗ, máu tươi chảy ra ngoài.

Cùng lúc đó, có bốn cảnh sát nhanh chóng xông tới.

“Cố viện trưởng, anh không có sao chứ?”

Lại có thêm hai đồng chí cảnh sát chạy đến chỗ Bách Minh Tư và Tể Tể.

“Sao lại có hai đứa bé ở đây? Nhanh nhanh nhanh, nhanh đi cùng chú cảnh sát, nơi này không phải là chỗ của trẻ em.”

Bách Minh Tư ôm Tể Tể chào hỏi chú cảnh sát, sau đó thuận theo cùng bọn họ rời đi.

Dù biết không cần, nhưng vẫn diễn trò làm bộ che kín mắt của bé.

Trái tim ngăn không được đập cuồng loạn!

Vì một màn kinh hồn kia!

Lại thêm chuyện bé có thể dự đoán được cái chết.

Từ lúc bé nói năm giây nữa bác sĩ Lý sẽ chết, cậu theo bản năng ở trong lòng bắt đầu đếm thử.

Đếm tới năm thì bác sĩ Lý liền ngã xuống, tử vong tại chỗ.

Thi thể của bác sĩ Lý bị mang đi, Cố Thích Phong làm viện trưởng, lại là người trong cuộc, tự nhiên phải phối hợp với cảnh sát để điều tra.

Về phần hai đứa bé, một người là học sinh cấp hai, một người là một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi......

Vừa muốn mang Bách Minh Tư đi tra hỏi, Ông nội Bách và Hoắc Trầm Lệnh một trước một sau tiến đến.

“Đồng chí cảnh sát có gì muốn hỏi thì hỏi chúng tôi đi? Bọn trẻ còn quá nhỏ.”

Đồng chí cảnh sát: “Ông Bách?”

Ông nội Bách mỉm cười từ ái: “Đúng vậy, kia là cháu của tôi.”

Đồng chí cảnh sát lại nhìn về phía Hoắc Trầm Lệnh: “Hoắc tiên sinh.”

Hoắc Trầm Lệnh hờ hững trả lời: “Tể Tể là con gái của tôi.”

Đồng chí cảnh sát: “......”

****

Một người là tộc trưởng của gia tộc lâu đời, một người là người cầm quyền của gia tộc đứng đầu Hoa quốc. Hai đứa nhỏ được hai người đó bảo vệ, trong đó có một đứa nhỏ còn quá bé, chú cảnh sát không có lý do gì mà không đồng ý.

“Đương nhiên là được!”

Chú cảnh sát nói rồi nhìn về phía Hoắc Trầm Lệnh, thái độ rất thành thật.

“Ông Hoắc, con gái ông còn quá nhỏ, có thể không cần về đồn làm biên bản ghi chép.”

Hoắc Trầm Lệnh không từ chối, mà bước nhanh đi đến bên cạnh Bách Minh Tư, ông bế Tể Tể từ trên tay cậu rồi ôm vào trong ngực.

Ánh mắt lạnh lùng hờ hững ở trước mặt người ngoài bỗng nhiên thay đổi.

Ánh mắt đặc biệt ôn nhu, còn mang theo vài phần bất an lo lắng.

Biết Tể Tể có thể nhìn thấy những thứ kia là một chuyện, nhưng hôm nay Tể Tể còn đi nhà xác.

Nhà xác là nơi ...... mà một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi có thể đến sao?

Nếu như không phải lúc này Cố Thích Phong đang ở cục cảnh sát làm biên bản ghi chép, đoán chừng anh ta đã bị ánh mắt của Hoắc Trầm Lệnh chọc thủng.

Bảo mẫu Hoắc tuyệt đối không thể tưởng tượng được rằng đứa nhỏ trong ngực mình kỳ thật là siêu cấp Bug!

Cố Thích Phong quá oan uổng!

Đôi mắt của bé đã khôi phục lại trạng thái trắng đen bình thường, tròng mắt đen nhánh vừa to vừa sáng, đẹp giống như lưu ly.

Giọng trẻ con non nớt.

“Cha, Tể Tể muốn đi đến đó.”

Bởi vì trên người những chú cảnh sát này có âm khí.

Nhưng mà rất nhạt rất nhạt.

Có thể là ở trên đường đi đã bị nhiễm hoặc là ở địa phương mà họ đang làm việc…

Bé muốn đi xem.

Dựa theo lời nói của cha Minh Vương, nhân viên làm việc cho Địa Phủ nhất định phải được bảo vệ an toàn.

Vậy ở nhân giới, những nhân viên làm việc này cũng nên được bảo vệ tốt.

Bé chính là người ấm áp như vậy đấy.

Cha Hoắc: “......”

Ông nghĩ Tể Tể sẽ từ chối mà không cần suy nghĩ.

Không nghĩ tới, đôi mắt của Tể Tể cũng không chớp lấy một cái mà mặt mũi lại còn tràn đầy mong đợi, đang nhếch miệng cười lộ ra cả hàm răng trắng nói cho ông biết.

“Cha, Tể Tể muốn đi.”

Cha Hoắc: “......”

Cha Hoắc che trái tim, kiên nhẫn thay đổi sách lược một cách nhẹ nhàng, dùng chiến thuật quanh co.

“Tể Tể, con có mệt không?”

Cha Hoắc cảm thấy ông tình nguyện để cuộc sống của bé đảo lộn ngày đêm cũng không muốn bé lại đi tới nhà xác nhìn thấy đủ thứ như vậy.

Đây không phải là đang ngược đãi bé sao?

Kích thích trái tim nhỏ của Tể Tể sao?

Mấy thứ quỷ hồn ở nhà xác được người mời tới có thể giống như mấy quỷ hồn ngoài ý muốn gặp được ở ngoài đường sao?

Không giống!

Quỷ được triệu hồi tới đều có thể khiến sấm sét vang dội, mưa to như trút nước, lực sát thương tuyệt đối cực lớn.

Ông nhận được tin liền chạy đến, từ khi ông cụ Bách nhận được tin có người cố ý lợi dụng thủ đoạn bàng môn tà đạo, muốn nhân cơ hội mưa to gió lớn mà lấy mạng của giám đốc Lương Quốc Dân của tập đoàn Đại Phong.

Nghe nói Lương Quốc Dân bỗng nhiên nhảy xuống từ lầu tám.

May mắn là không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bây giờ vẫn còn đang hôn mê.

Nhưng sau khi kiểm tra đại não của Lương Quốc Dân thì cũng không có bất kỳ tổn thương nào.

Hiển nhiên là bị những quỷ hồn kia làm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)