Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 63:

Chương Trước Chương Tiếp

“Kia là...... Trận pháp?”

Một trận đồ Âm Dương Bát Quái lớn như vậy, dù anh ta không hiểu Huyền Môn, nhưng có người Hoa nào lại không biết trận đồ Âm Dương Bát Quái chứ.

“Cho nên có người đang ở đây bày trận, cố ý tụ tập những con quỷ kia tới đây.”

Bách Minh Tư nghiêm túc gật đầu: “Chắc là vậy, đây là Quỷ Vương trận!”

Cố Thích Phong: “......”

Trước đó nhìn thấy con quỷ lắp ráp lung tung kia cũng đã rất lợi hại rồi, cái này còn là Quỷ Vương trận......

Có thể xưng vương, sẽ yếu sao?

Kia chính là con quỷ kinh khủng nhất!

Cố Thích Phong cảm thấy chuyện này lớn rồi, lại thấy bé muốn đi xuống dưới, anh ta vội vàng thu hẹp cánh tay, chăm chú ôm bé vào trong ngực.

“Tể Tể ngoan, đừng có chạy lung tung, nơi này quá nguy hiểm.”

Tể Tể lắc đầu: “Không nguy hiểm, hiện tại người đang muốn gặp nguy hiểm chính là bác Lương, vòng trận pháp kia sắp thành công rồi!”

Cố Thích Phong nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện ở chỗ xa, bên ngoài trận đồ Bát Quái còn có một cái vòng lớn nhàn nhạt, bởi vì màu sắc nhạt hơn mà ánh sáng ở trong nhà xác cũng tối tăm lờ mờ nên anh ta không nhìn thấy.

Bách Minh Tư đã đi đến bên kia, không cần suy nghĩ đã cắn nát đầu ngón tay trỏ bên trái, nặn ra một giọt máu nhổ ở trên vòng tròn lớn sắp khép lại ở bên ngoài cùng.

Ánh đèn của nhà xác bỗng nhiên lúc sáng lúc tối, thậm chí còn có tia lửa văng khắp nơi, rất nhanh toàn bộ nhà xác đã thành một mảnh đen kịt, trong nháy mắt tràn đầy bầu không khí kinh dị.

Cố Thích Phong cắm đầu chạy tới bên chỗ trận đồ Bát Quái, hiện tại bên kia là nơi duy nhất có ánh sáng.

Mặc dù là ánh sáng có màu đỏ như máu.

Nhưng Minh Tư ở đó, người duy nhất trong ba người am hiểu Huyền học.

Bé ôm cánh tay chú Cố, dùng giọng trẻ con hỏi anh ta.

“Chú Cố, chúng ta đi qua đó để làm gì?”

Không đợi Cố Thích Phong đáp lời, một giọng nói không có ý tốt đã vang lên từ phía sau.

“Đúng vậy! Mấy người đi qua đó làm gì, bên kia đã có người sống, mấy người ở lại bên này chơi cùng chúng ta không vui sao?”

Cố Thích Phong: “...... Chơi cùng mấy người?”

Giọng nói âm hiểm cười hắc hắc: “Đúng vậy, chơi cùng chúng tôi nha! Yên tâm, chúng tôi vẫn nói đạo lý, chỉ cần anh đồng ý chơi cùng chúng tôi, chúng tôi sẽ không lập tức xử lý mấy người!”

Cố Thích Phong: “...... Sau đó thì sao, các người chơi chán, lại xử lý chúng tôi?”

Con quỷ cười ha hả, tiếng cười khiến cho người ta tê cả da đầu, toàn thân lông tơ dựng đứng.

“Ai nha! Người anh em, anh không cần phải nói toạc ra thế chứ!”

Cố Thích Phong: “......”

Hắc hắc hắc!

Bọn quỷ này hiện tại chưa có đói bụng, cho nên muốn tìm anh ta và bé chơi đùa để giải buồn, chờ bọn chúng đói bụng, liền xử lý thức ăn dự trữ là bọn họ?

Tôi cám ơn nha!

Bé rất có hứng thú với chuyện chơi đùa, dù sao bọn quỷ này cũng là đồ chơi của bé.

“Bác ơi, chơi một hai ba người gỗ sao?”

Bé thích chơi trò này với quỷ nhất.

Nhất là mấy con quỷ xấu.

Bọn chúng chơi trò chơi này kém cỏi nhất, dễ xử lý.

Đám quỷ cười ha hả, bên cạnh có một đám quỷ đang nhảy múa cuồng nhiệt, toàn bộ nhà xác gió thổi vù vù, phảng phất giống như tử vong sắp giáng lâm.

Cố Thích Phong vội vàng đè thấp giọng dặn dò bé: “Tể Tể, cháu đừng chơi cùng bọn chúng......”

Giọng của bé vang lên vô cùng rõ ràng trong nhà xác: “Trò chơi bắt đầu nha! Mấy người có số lượng nhiều, bên phía Tể Tể và chú Cố anh Minh Tư có số người rất ít, vòng thứ nhất mấy người chạy trước, Tể Tể đếm, đếm đến năm mà trong mấy người có ai động liền thua, người thua liền bị......”

Đám quỷ cùng nhau kêu to: “Ăn hết ăn hết ăn hết!”

Bé còn muốn cho bọn chúng một cơ hội: “Thật muốn ăn hết?”

Đám quỷ không kịp chờ đợi, bé tạm thời không tính đến, nhưng hai hồn phách nam một lớn một nhỏ kia thật sạch sẽ.

Một người có ánh sáng công đức, một người là người trong giới Huyền Môn, bất luận cái nào cũng là đại bổ.

Nhất định phải ăn hết!

Bé thở dài như một người lớn, phất phất tay nhỏ.

“Vậy được! Tể Tể tuyên bố, trò chơi bắt đầu!”

Bé nói xong, tất cả đám quỷ cùng nhau run lập cập.

Có gì đó đang lặng lẽ thay đổi.

Kiểu khí lạnh thấu xương này, lẽ ra quỷ như bọn chúng không cảm giác được mới đúng, nhưng bây giờ lại cảm giác được gió lạnh âm lãnh tới tận xương, đâm thẳng vào hồn phách.

Bé không quên điểm cái trán của chú Cố một cái, miễn cho mình bị lộ.

Chờ xác định được ý thức của chú Cố đã mơ hồ, bé bắt đầu đếm.

Vẫn là giọng trẻ con non nớt, mềm yếu nhu nhược, nhưng theo số đếm mà bé đếm thì âm khí bắt đầu ngưng tụ bên trong đôi mắt to xinh đẹp của bé, trong tầm mắt của tất cả quỷ ở đây, đứa nhỏ mập mạp mềm mại chậm rãi trở nên mơ hồ không rõ.

Đám quỷ: “......”

Chuyện không ổn!

Mau trốn!

Hai ba mươi con quỷ chạy trốn khắp bốn phía, bên kia âm khí duy trì Quỷ Vương trận đều run lẩy bẩy, vô thức lùi lại phía sau, lúc đầu sắp hội tụ thành vòng lớn của trận đồ, tự nhiên theo âm khí lui tán trong nháy mắt đã lộ ra một lỗ hổng.

Bách Minh Tư cụp mắt xuống, không tiếc tay vung xuống bùa hóa âm, huyết quang đầy trời, Quỷ Vương trận bắt đầu run rẩy kịch liệt, Quỷ vương sắp thành hình mở ra hai con ngươi màu đỏ như máu, không cam lòng lại oán độc nhìn về phía bé ở nơi xa đang trở lên mơ hồ không rõ.

****

Vì sao không thấy rõ?

Nó vậy mà không nhìn rõ đứa nhỏ kia có hình dáng cụ thể như thế nào, chứ nói chi là tướng mạo!

Cái này không đúng!

Cho dù là người trong Huyền môn có lợi hại đi chăng nữa, nó chỉ thiếu một bước là xưng vương, ở cảnh giới này của nó không có khả năng nhìn không rõ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)