“À! Còn có cái này là phân thành tám khúc! Ừm, còn có thể có mười sáu khúc! Nếu như không đủ còn có thể có vô số khúc!”
Theo giọng nói non nớt mềm mại của Tể Tể, cơ thể mũm mĩm của bé cũng biến đổi theo, từ ban đầu là một thể biến thẳng thành tám khối, sau đó là mười tám khối, cuối cùng biến thẳng thành một đống… thịt lung ta lung tung… một đôi con mắt to đặt ở trên đầu lâu, cái miệng nhỏ vẫn còn hoàn chỉnh, nhưng mà nó đang lơ lửng trong không khí và nói chuyện ba la bô lô.
Dường như còn sợ ông không tin, khi Tể Tể móc con mắt và thịt ra còn nhất quyết phải cho ông sờ thử.
Hoắc Trầm Huy: “…”
****
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây