Con mắt bà Hoắc trừng lớn: “Đó là… cổ trùng chỉ có ở bên Nam Xuyên?”
Cái loại đồ hại người này thế mà đến giờ vẫn còn có người nuôi?”
Tể Tể không biết Nam Xuyên là ở đâu, nhưng nghe thấy hai chữ cổ trùng thì bé vội vàng gật đầu không ngừng.
“Bà nội, anh hai nói đây là cổ trùng, có thể khống chế được người!”
Sắc mặt các vệ sĩ trắng bệch, dù sao cái thứ đồ này bọn họ cũng không đối phó được, nhưng bọn họ không ai lùi về phía sau, ánh mắt càng lạnh lùng sắc bén hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây