Cách cánh cổng sắt, anh ta quỳ bịch xuống với bà Hoắc.
“Bà Hoắc nói đúng, trước đây đúng là do Hưng Úc sai.”
Cái quỳ này cũng làm cho bà Hoắc và Hoắc Trầm Huy có chút kinh ngạc.
Tể Tể nhận ra hơi thở quanh người Cốc Hưng Úc cuồn cuộn cực nhanh, giống như là là muốn phá vỡ cái gì đó xông về phía bọn họ, bé dùng giọng non nớt nói.
“Bà nội, chú hai, chú ấy làm thế này có phải là đang giả vờ đáng thương không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây