Giọng nói Hoắc Tư Cẩn trầm thấp khàn khàn.
“Lúc bọn em biết được mẹ không còn nữa cũng buồn như vậy. Nên anh Tư Lâm cứ khóc một trận đi, khóc xong rồi sẽ tốt thôi, sau đó chúng ta cùng nhau báo thù cho An An.”
Hốc mắt Hoắc Tư Tước nóng lên: “Đúng vậy! Chúng ta cùng nhau báo thù cho An An!”
Hoắc Tư Thần: “Có Tể Tể ở đây, chúng ta nhất định có thể báo thù cho An An được!”
Tể Tể đang ôm cổ Hoắc Tư Lâm cũng gật đầu mạnh, bé tỏ ra tức giận nhưng vẫn rất đáng yêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây